Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

Viết văn !

Tối nay, tôi định viết một bài văn. Hẳn là một bài văn chứ không phải bài viết thường đâu nhé. Là bởi, sau khi có vài lời khen về một số bài viết của tôi trước đó thì tôi đã cho mình là một văn sĩ và tôi nảy ra cái ý tạo một tác phẩm theo lối của một văn sĩ thực thụ.
Để bắt đầu, tôi phải bóp trán suy nghĩ xem mình sẽ viết gì. Vì văn chứ có phải đùa đâu nên tôi nghĩ ghê lắm. Thoạt tiên, tôi định kể về chuyện ngày xửa ngày xưa có Cải và Ngô hùn hạp làm ăn chung. Hễ mỗi khi chia chác quyền lợi thì anh nào cũng thấy mình thiệt. Đã thế Cải lại hay chê Ngô ích kỷ. Vốn đã không bằng lòng về cách phân chia quyền lợi của Cải lại bị Cải chê nên Ngô ức lắm. Sợ hiểu biết của mình có chỗ nông cạn nên sau đó Ngô chủ tâm tìm hiểu xem nghĩa của từ Ích kỷ ra sao. Sách giảng rằng: ÍCH là lợi, KỶ là bản thân mình, ÍCH KỶ là làm lợi, nghĩ lợi cho bản thân mình. Trái nghĩa với từ Ích kỷ là từ VỊ THA, có nghĩa là làm lợi, nghĩ lợi cho người khác. Hiểu được như thế, Ngô tự nhận thấy mình ích kỷ thật vì hắn cho rằng đã mang trách nhiệm của một người đàn ông cột trụ mà không biết gây dựng, vun vén cho gia đình mình thì đời nó chửi là thằng ngu, thằng vô dụng, còn vợ thì nó cắt C. (giải nghĩa: C. là viết tắt của cái hàng ngày đút vào mồm). Ngộ ra điều đó, Ngô cũng chẳng buồn tức nữa. Hiềm nỗi cái tức nó lại có chân để bò từ cái việc này sang cái việc kia mà hỏi Ngô rằng: "Thưa, ngài Cải thường vẫn cho ngài là người ích kỷ thì hẳn ngài đó phải có lòng vị tha"? Ngô bèn xoa đầu cái nỗi tức mà rằng: "Con ơi, với một tấm lòng vị tha, ngài Cải có nhà lầu, xe hơi, bất động sản đầu tư và nhiều thứ khác cho bản thân ngài và gia đình ngài đấy con ạ " !  

30 NGÀY TRẢI NGHIỆM HERBALIFE

  Tôi 50 tuổi, vài năm gần đây càng ngày chuyển động càng nặng nề, đứng lâu một chút thì bị đau gối và gót, hay mệt mỏi. Cách đây đã lâu, có...