Một ông bạn thân đưa một ông bạn đồng nghiệp đến xem đàn (nay gọi tắt ông này là BB, tức là Bạn của Bạn). Tôi tiếp chuyện, BB tin cậy và đồng ý mua đàn, tôi phấn khởi (dĩ nhiên là như vậy). Nhưng chợt nghĩ vì là Bạn của Bạn nên phải cẩn thận để tránh hiểu lầm sau này và do vậy có một đoạn hội thoại như sau:
- Tôi : Anh nên xem thêm một số nơi khác, đừng quyết định mua vội vì Đàn đã qua sử dụng tuy cùng một loại nhưng giá có thể chênh lệch đến vài trăm đô. Anh mua bây giờ lỡ sau này ai không biết có thể đánh giá đắt rẻ và như vậy sẽ ảnh hưởng tới bạn tôi là người đã giới thiệu anh.
- BB : Không cần thiết đâu, anh em cả nên tôi tin cậy và không cần phải xem xét gì thêm nữa.
- Bạn tôi : Ông bạn tôi đây thì anh có thể hoàn toàn tin tưởng nhưng nếu cần anh cứ xem thêm cho thoải mái.
* Cùng lúc đó Vợ của BB cũng đến, lắng nghe, bày tỏ sự tin tưởng sau đó 2 vợ chồng cùng bạn tôi ra xe đi về (họ không ở Hà Nội) cùng một số lời tạm biệt xã giao (tất nhiên hội thoại còn đề cập tới một số vấn đề khác nhưng tôi chỉ trích những câu liên quan).
Việc mua bán đàn tạm treo ở đây và chưa biết rồi sẽ thế nào (có thể họ sẽ mua hoặc không mua nữa còn tôi thì vẫn tin tưởng về khía cạnh tích cực) nhưng lòng tôi thoáng buồn vì lẽ ra nếu tôi không một mực giữ ý thì "nắm xôi" đã nằm trong tay (vì có câu: thà nhận nắm xôi ngày hôm nay còn hơn lời hứa về một mâm cỗ ngày mai). Nhưng thôi, được cái "lọ" thì mất cái "chai". Buồn thì vẫn buồn nhưng tôi nghĩ nếu có lần thứ hai tôi vẫn sẽ làm như vậy. Mong đừng ai mắng tôi "NGU" (đặc biệt là vợ tôi) nhé vì đời việc gì đến sẽ đến, cứ sống cho đúng thì Trời sẽ không phụ.
* Nhưng nói thật là vẫn hơi buồn, khổ thế !
- Tôi : Anh nên xem thêm một số nơi khác, đừng quyết định mua vội vì Đàn đã qua sử dụng tuy cùng một loại nhưng giá có thể chênh lệch đến vài trăm đô. Anh mua bây giờ lỡ sau này ai không biết có thể đánh giá đắt rẻ và như vậy sẽ ảnh hưởng tới bạn tôi là người đã giới thiệu anh.
- BB : Không cần thiết đâu, anh em cả nên tôi tin cậy và không cần phải xem xét gì thêm nữa.
- Bạn tôi : Ông bạn tôi đây thì anh có thể hoàn toàn tin tưởng nhưng nếu cần anh cứ xem thêm cho thoải mái.
* Cùng lúc đó Vợ của BB cũng đến, lắng nghe, bày tỏ sự tin tưởng sau đó 2 vợ chồng cùng bạn tôi ra xe đi về (họ không ở Hà Nội) cùng một số lời tạm biệt xã giao (tất nhiên hội thoại còn đề cập tới một số vấn đề khác nhưng tôi chỉ trích những câu liên quan).
Việc mua bán đàn tạm treo ở đây và chưa biết rồi sẽ thế nào (có thể họ sẽ mua hoặc không mua nữa còn tôi thì vẫn tin tưởng về khía cạnh tích cực) nhưng lòng tôi thoáng buồn vì lẽ ra nếu tôi không một mực giữ ý thì "nắm xôi" đã nằm trong tay (vì có câu: thà nhận nắm xôi ngày hôm nay còn hơn lời hứa về một mâm cỗ ngày mai). Nhưng thôi, được cái "lọ" thì mất cái "chai". Buồn thì vẫn buồn nhưng tôi nghĩ nếu có lần thứ hai tôi vẫn sẽ làm như vậy. Mong đừng ai mắng tôi "NGU" (đặc biệt là vợ tôi) nhé vì đời việc gì đến sẽ đến, cứ sống cho đúng thì Trời sẽ không phụ.
* Nhưng nói thật là vẫn hơi buồn, khổ thế !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét